Previous Page  70 / 92 Next Page
Information
Show Menu
Previous Page 70 / 92 Next Page
Page Background

70

T

ôi vẫn nhớ Jacob và Sue - một

cặp bạn trẻ người Italia và Mỹ

gặp nhau ở Budapest ở tuổi 18

và bắt đầu hành trình hát rong của mình

trên khắp các thành phố ở châu Âu. Họ

hát vang trời, đầy phóng khoáng giữa

một góc phố thốc gió của một thành

phố tấp nập, miệng luôn cười rất tươi.

Họ thường ở lại mỗi thành phố khoảng

một tuần. Một tuần là đủ cho những trải

nghiệm của họ.

Một lần, tôi ngồi với Jacob và Sue

trước khi họ rời đi sau khi đã thấm lạnh

ở quảng trường đầy gió. Ngày mai, cả

hai sẽ rời đi Brastislava, lại lòng vòng

quanh thành phố, xem điểm nào “đắc

địa” rồi sẵn sàng cho chuyến rong ca

của mình. Bỗng dưng tôi nghĩ, đó là

một trải nghiệm rất hay khi ta được

nhìn rất nhiều những gương mặt trong

thành phố ta đến. Những ánh mắt sẽ nói

rất nhiều cảm xúc: tò mò, hiếu kì, cảm

thông, hờ hững… và nghệ sĩ hát rong

sẽ tảng lờ mọi thứ, dù đôi khi họ cũng

thấy đau. Đau vì những ánh mắt có khi

sắc lẹm và đầy nghi kị của nhiều người.

Nhưng rồi, có lẽ người nghệ sĩ nghĩ ít

đi để lạc quan hơn.

Cũng có lúc tôi nghĩ những nghệ

sĩ này hạnh phúc vì họ sống đơn giản.

Như chàng trai ôm guitar chuyên hát

những ca khúc của The Beatles trước

bức tường phản chiến ở Praha. Bức

tường sơn xanh đỏ và vẽ vời với đủ

các danh ngôn, biểu tượng phản chiến.

Dưới chân anh, một hộp đàn guitar

để mở, vài đồng bạc lẻ và hàng chữ

nguệch ngoạc: “Tôi muốn có đủ tiền để

sửa chiếc máy thời gian trở lại những

năm 1960”. Một thông điệp đầy ước lệ

và xúc cảm. Ít nhất, nó làm cho người

nghe, dù tình cờ ngang qua cũng chợt

mỉm cười hạnh phúc. Hạnh phúc vì thứ

“giản dị siêu thực” mà cậu chàng với

gương mặt non choẹt này theo đuổi.

Người ta không bao giờ từ chối lắng

nghe những câu chuyện hư cấu - nó vô

thưởng vô phạt, không làm hại ai. Ai

cũng có mục đích riêng để theo đuổi,

miễn là động cơ của nó đẹp thì người

theo đuổi hay người lắng nghe đều có lí

do để mỉm cười. Tôi nghĩ như vậy, hay

ít nhất âm nhạc và nụ cười của họ làm

tôi nghĩ như vậy.

Chicago là một thành phố đầy âm

nhạc. Khi dòng di dân vĩ đại của những

công nhân lao động nghèo từ miền

Những giai điệu đẹp

giữa l ng Paris - Pháp

thể thấy rất nhiều nghệ sĩ

rong c c thành ph lớn. Họ c khi

sôi

i, c khi lặng

với cuộc mưu sinh c a mình . Họ là những người

trẻ yêu nghệ thuật và cũng yêu cả du lịch, muốn kết hợp cả hai vào

trong chuyến hành tr c a m . Họ

rong tất cả c c

thành ph họ tới, tạm bợ trong những căn phòn g rẻ tiền và hát

để trang trải qua ngày.

Những giai điệu

hạnh phúc

VTV

cảm xúc

mùa xuân