Table of Contents Table of Contents
Previous Page  20 / 92 Next Page
Information
Show Menu
Previous Page 20 / 92 Next Page
Page Background

20

để cảm nhận và hoà mình vào cuộc sống

bình dị, hoang sơ đó. Tôi học và làm

quen với nếp sinh hoạt của bà con người

Mông, cho bò ăn cỏ, làm nương rẫy, xay

ngô, giã gạo, đeo quẩy tấu... Tôi coi đó

là những trải nghiệm, những thử thách

mà mình phải vượt qua. Bản thân Oanh

cũng là người rất dễ thích nghi nên mọi

thứ nhanh chóng quen thuộc. Và bây giờ

là cảm giác nhớ vô cùng không khí của

cao nguyên đá, của vùng đất Hà Giang.

Những cảnh quay của nhân vật

Súa có làm khó Oanh không?

Tôi vốn là người rất dễ khóc, rất

dễ xúc động. Mỗi khi nhập vai, tôi hoà

mình vào số phận của nhân vật, cảm xúc

của tôi cũng vỡ oà một cách bản năng

và chân thật. Tôi khá kĩ tính trong việc

này, nếu thấy cảm xúc chưa “vào”, tôi

xin đạo diễn thêm thời gian chứ không

diễn ào ào.

Nhân vật Súa phần nào gợi nhớ

đến hình tượng Mỵ trong tác phẩm nổi

tiếng

Vợ chồng A Phủ

, Phương Oanh

có sự liên hệ này không? Và bạn có bị

áp lực?

Đúng là ngay lần đầu đọc xong

kịch bản phim này, tôi cũng nghĩ đến

tác phẩm nổi tiếng

Vợ chồng A Phủ

.

Có sự tương đồng, gần gũi

trong câu chuyện, bi kịch

về tình yêu do ảnh hưởng

của những hủ tục lạc

hậu trong cả hai tác

phẩm này. Tuy nhiên,

tôi không cảm thấy áp

lực. Tôi nhận vai Súa vì

quá yêu thích và chỉ biết

cháy hết mình, hoà vào

nhân vật để tạo nên hình

ảnh sống động nhất mà thôi.

Cảnh quay nào trong phim

khiến bạn nhớ nhất? Cảnh quay nào

theo bạn là khó nhất?

Trong suốt quá trình làm phim có rất

nhiều trường đoạn khó, vô vàn những

cảnh hiểm trở, trèo núi, lội suối bằng

chân trần... Cũng có rất nhiều “tai nạn”

nghề nghiệp xảy ra trong một số cảnh

diễn. Trong đó, phải kể đến trường đoạn

tôi đứng chân trần trên những mỏm đá

tai mèo sắc nhọn để quay cảnh tự tử.

Đoàn làm phim đã chuẩn bị cho tôi một

đôi dép được chế bằng vỏ cây

nhưng sau một hồi diễn đi

diễn lại, đôi dép cũng

rách te tua. Vì thế, sau

một hồi diễn cảnh

giằng co, khi đạo

diễn hô cắt, một

lúc sau, tôi mới

cảm thấy chân

mình vừa buốt vừa

ướt. Nhìn xuống

thì thấy một đường

rách khá sâu. Không

hiểu sao lúc diễn tôi lại

không hề biết đau là gì.

Trong những ngày lưu

lại Hà Giang làm phim, con người và

cảnh vật nơi đây đã lưu lại trong

Phương Oanh những ấn tượng gì?

Ấn tượng lớn nhất về Hà Giang, về

vùng cao nguyên đá Đồng Văn đó là

khí hậu và nhịp sống của người dân nơi

đây. Thời tiết tuy khắc nghiệt, lạnh thì

lạnh thấu xương, mà nắng thì nắng

cháy da cháy thịt, nhưng

không khí lại rất trong

lành. Con người hiền

hậu, giản đơn, nhịp

sống rất yên bình.

Oanh hay ngắm

nhìn họ và tự nhủ

rằng, cứ sống đơn

giản được là hạnh

phúc nhất.

Phương Oanh

không nhận nhiều vai,

nhưng mỗi vai diễn đều sắc

nét và dấu ấn sâu đậm. Có vẻ bạn khá

kĩ tính trong chọn vai?

Nói là kĩ tính thì cũng không phải,

nhưng đúng là tôi cũng luôn cân nhắc

cẩn thận trước mỗi lời mời. Tôi luôn

muốn tìm sự mới mẻ, tốt đẹp trong từng

vai diễn, mỗi số phận của nhân vật là

cách để Phương Oanh hoàn thiện chính

con người mình. Vì phim cũng là đời,

chỉ là nó được hư cấu và thu gọn hơn

thôi. Oanh nghĩ vậy.

Sống được bằng nghề

mình yêu thích luôn là

mong muốn chính

đáng, nhưng với

kinh phí sản

xuất phim,

catse trả cho

diễn viên liệu

có giúp bạn đủ

sống?

Khi chuyển

từ người mẫu

sang đóng phim,

tôi đầy hào hứng.

Nghề diễn giúp tôi thể

hiện, khám phá khả năng

bản thân. Tôi nghĩ, môi trường làm việc

nào cũng có cái hay, cái dở. Những vai

diễn được khán giả yêu thích, ghi nhận

là niềm hạnh phúc của người diễn viên.

Đó là động lực để nếu không thực sự

thỏa mãn về điều kiện sản xuất, về tiền

catse, chúng tôi vẫn luôn tìm thấy niềm

vui trong mỗi vai diễn.

Là tay ngang đến với phim ảnh,

Phương Oanh có xác định sẽ đi đường

dài với nghề diễn viên không?

Trong khoảng hai năm ở Singapore,

tôi tạm dừng công việc đóng phim,

định chuyển sang việc khác. Chính bản

năng, đam mê đã luôn thôi thúc tôi trở

lại. Hiện tại, tôi chỉ muốn được đắm

mình trong các vai diễn. Tôi cũng đang

tham gia một lớp học về phát thanh,

tôi muốn trang bị thêm những kiến

thức về giọng nói, cách nói, kĩ năng

truyền đạt… Biết đâu, có duyên sẽ có

một Phương Oanh đứng trước ống kính

máy quay với vai trò một biên tập viên

truyền hình tương lai.

Chúc Phương Oanh thành công

với những dự định!

Thục Miên

(Thực hiện)

Đóng phim là cách...

(Tiếp theo trang 19)

VTV

Gương mặt

trang bìa