29
yêu vân la sư ti mân chăm chut và
tình yêu cua ngươi lam đan”.
Trăn trở “giữ hồn” nốt
nhạc xưa
Ông Kỉnh cho hay, nhiều sinh
viên đam mê nhạc cụ dân tộc tới
đây đều kêu ca là dù thích nhưng
nhạc cụ dân tộc rất khó chơi mà
giờ cũng ít người nghe nên ngại
theo đuổi. Ông cũng rất buồn khi
có sinh viên đến được một thời
gian rồi bỏ cuộc, lúc đó ông chỉ
nghĩ chắc là người ta hết duyên
với nhạc cụ dân tộc rồi. Cứ mỗi
lần nghĩ như vậy, trong lòng ông
lại canh cánh nỗi lo rồi mai này khi
ông không còn sức làm đàn, chơi đàn
nữa, ai sẽ thay ông sản xuất ra những
nhạc cụ dân tộc để “giữ hồn” cho một
phần văn hoá âm nhạc Việt?
Nhưng không vì thế mà ông hết hi
vọng bởi ông tin, rồi sẽ cũng có những
người yêu say đắm nhạc cụ dân tộc và
không ngừng sáng tạo nó để ghi dấu lại
trong đời sống tinh thần của người dân.
Hơn thế nữa, ngày nay nhiều người trẻ
đã tìm cách đưa những yếu tố âm nhạc
dân tộc vào các loại nhạc hiện đại, biểu
diễn miễn phí trên đường phố, khu vực
trung tâm quận Hoàn Kiếm. Việc kết
hợp truyền thống và hiện đại diễn ra tự
nhiên và được mọi người đón nhận, ông
Kỉnh cũng hi vọng đây là một cách giúp
hồn nhạc xưa không phai dấu trong lòng
người dân. Ông tâm sự: “Ngày ngày, tôi
vẫn cố gắng đưa tình yêu nhạc cụ dân
tộc đến gần hơn với mọi người, chí ít là
với hàng xóm của tôi. Cứ
chiều đến, tôi kéo đàn bầu,
thi thoảng lại thổi sáo. Hôm
nào bận quá không chơi thì
thế nào cũng sẽ có người
chạy sang hỏi: “Hôm nay
ông làm sao thế, sao không
chơi đàn?”. Những lúc như
vậy tôi rất vui”. Có lẽ đó đã
một thành công bởi ông đã
khiến cho nhạc cụ dân tộc trở
thành một phần không thể
thiếu trong đời sống tinh thần
của những người dân trong
ngõ chợ hẹp khu Bắc Thành
Công này.
Tiếng đàn bầu của ông Kỉnh bắt đầu
vang lên cũng là lúc tôi phải rời căn nhà
“chất đầy” âm nhạc dân tộc này. Trong
đầu cứ thấp thoáng ý nghĩ, dù mình là
người hiểu ít, nghe ít nhạc cụ dân tộc
nhưng vẫn sẽ rất vui và tự hào nếu trong
tương lai và mãi về sau âm nhạc dân tộc
vẫn trường tồn trong đời sống văn hoá
của dân tộc mình.
Văn Hương Lâm
Những nhạc cụ dân tộc được
treo cẩn thận và trang trọng
trong căn nhà cũ kĩ.