Previous Page  16 / 92 Next Page
Information
Show Menu
Previous Page 16 / 92 Next Page
Page Background

16

xúc với những cảnh ngộ thực sự đặc

biệt: một người vợ giữ lại tinh trùng của

người chồng khi biết anh lâm trọng bệnh

không qua khỏi; một người mẹ quyết

không điều trị bệnh đ có th đảm bảo

cho em bé trong bụng được chào đời an

toàn, hay những câu chuyện rối ren trong

nội bộ một gia đình nhiều thế hệ… Tôi đã

chọn lọc và đưa những cảnh ngộ có phần

đặc biệt ấy lên phim, đặt nó vào một bối

cảnh cụ th nhưng theo cách nhìn nhận

và lí giải của riêng tôi. Dù có những vấn

đề thực sự “nhạy cảm” khi nằm giữa ranh

giới của luật pháp và

đạo đức, giữa lí trí và

tình cảm… thì thứ tôi

không đổi luôn là tinh

thần hướng thiện trong

mỗi nhân vật của mình.

Tôi rất thích câu

thơ của Dương Tường

“Tôi đứng về phe nước mắt”. Tôi hi u

“nước mắt” trong câu thơ ấy là kẻ yếu, là

sự mất mát, là lòng thương, là bi kịch…

Và vì thế, tôi đặt tên phim là

Ngược chiều

nước mắt

, như một nỗ lực đ từng nhân

vật trong hành trình của mình có th nhìn

ra ngọn nguồn của nỗi khổ, đ thấu tỏ, đ

sáng rõ những sai lầm của mình mà thay

đổi cách sống và thay đổi số phận.

Sau thời gian thai nghén, dồn sức

cho một kịch bản mất hàng tháng trời,

thậm chí là vài năm khi hoàn thành,

cảm xúc thường trực nhất trong bạn

là gì?

Nói thực lòng, khi đóng gói một bộ

kịch bản, chuy n giao nó đến tay đạo

diễn đ thực hiện những công đoạn khác,

trong tôi luôn có cảm giác nhẹ nhõm.

Nhẹ nhõm vì đã hoàn thành phần công

việc của mình. Nhẹ nhõm vì cuối cùng

tất cả nhân vật đã có một kết thúc như họ

xứng đáng được thế. Nhẹ nhõm vì những

niềm vui, nỗi buồn, và áp lực của một

quá trình sáng tạo

cuối cùng đã xong.

Đã bao giờ

Thủy khóc vì để

cảm xúc cuốn theo

nhân vật?

Thật ngượng khi

phải thú nhận rằng

rất nhiều khi như vậy. Trong quá trình

viết, có những lúc, sức sống của nhân

vật thực sự mạnh mẽ, khiến cho những

dự định ban đầu của tôi dành cho nhân

vật, phải thay đổi. Nhưng cũng có khi,

với một kết thúc - không - th - khác, thì

tôi vẫn đau lòng thay cho họ. Tôi nhớ,

hồi viết

Zippo, mù tạt và em

, khi tôi

buộc phải cho nhân vật Lam biết được

mình chỉ là trò đùa của Huy, Lam đã rất

tê tái, cay đắng. Sự tổn thương của cô

gái không dễ dàng rung động với người

khác đã khiến tôi rất thương nhân vật của

mình. Đạo diễn đã xử lí tình huống đó

rất tuyệt, Nhã Phương diễn phân đoạn

đó quá hay, đến mức khi xem, tôi nhòe

cả nước mắt… Hoặc

Ngược chiều nước

mắt

, tôi ngồi ở một quán café gần bệnh

viện viết kịch bản mà nước mắt nước mũi

giàn giụa vì thương cho kết thúc của một

nhân vật. Vì hi u kết thúc đó không th

khác nên tôi đau lòng thay cho nhân vật

ấy, dù lúc đó nhân vật mới chỉ hi n hiện

trên trang giấy của tôi mà thôi. Tôi vẫn

thường sến súa như vậy đấy.

Thật may, có một bạn biên kịch khác

khi đọc thẩm định chéo cho tôi, bạn ấy

khóc hết “một bát nước mắt” khi đến

đoạn đó. Tôi không biết khi lên phim thì

sẽ thế nào, có ai xúc động không, nhưng

vốn tính AQ, chỉ cần thấy có một người

đồng cảm với mình, tôi cũng sẽ tự an ủi

là hóa ra mình không đến nỗi sến một

cách lẻ loi. (Cười).

Tôi đã luôn tìm được cách

để yêu câu chuyện của mình

Làmbiên kịch khá lâu, có lần nào

Thủy phải đối diện với việc đứa con tinh thần

mình ấp ủ và tâmhuyết bị từ chối chưa?

VTV

Đối

thoại

Biên kịch

Nguyễn Thu Thủy

Đọc nhiều...

(Tiếp theo trang 15)

Việc sáng tạo nên những câu chuyện

cho tôi điều kiện để trải nghiệm với

rất nhiều số phận khác nhau, những

tâm lí đa dạng, tình huống ngược

đời, mối quan hệ phức tạp…