47
với bà con nông dân, có nghĩa là phải
hiểu nhiều hơn, sâu hơn vấn đề mình
nói chứ không chỉ là phát thanh. Nếu
để ý, khán giả sẽ thấy những người
dẫn
Bông lúa
thường rất ít phụ thuộc
vào màn hình chạy chữ trước mặt
(Cue) mà phần lớn là trao đổi, trò
chuyện, chia sẻ. Nắm chắc vấn đề là
yếu tố quan trọng nhất và nó cũng là
cái khó nhất. Nông nghiệp có rất nhiều
lĩnh vực, từ cây trồng, chăn nuôi, dịch
bệnh đến thuốc bảo vệ thực vật, từ
phân bón đến thị trường rồi hội nhập...
Rất may, nhóm Nông nghiệp của tôi có
nhiều anh chị rất giỏi, nên việc học hỏi
cũng dễ dàng hơn. Để có nền tảng tốt,
hàng ngày, tôi vẫn giữ thói quen tìm
hiểu, đọc thật nhiều các thông tin nông
nghiệp và liên quan đến nông nghiệp.
Đã bao giờ Minh Thư có ý so
sánh với phóng viên các mảng khác
như văn hóa, kinh tế, chính trị - rằng
cũng là phóng viên mà sao mình
suốt ngày phải đi lội ruộng còn
đồng nghiệp lại được đến những
chỗ sang trọng, toàn tiếp xúc với
chính khách?
Nói thật, tôi sinh ra và lớn lên ở Hà
Nội nên nông nghiệp, nông thôn với tôi
như một “nơi xa xôi”. Thế nhưng, có lẽ
chính điều đó lại gợi cho tôi một sự tò
mò rất lớn về làng quê, về nông thôn.
Nhìn tôi chẳng giống một phóng viên
nông nghiệp mấy nhưng khi học nghề
cùng các anh chị đồng nghiệp, tôi lại
thấy mảng nông nghiệp rất gần gũi,
thân thiết.
Sang trọng, tiếp xúc với chính
khách cũng đâu có sung sướng, các
anh chị đồng nghiệp của tôi lại phải
chịu những sức ép khác mà mình chắc
gì đã có thể hiểu, có thể chịu được mà
so sánh. Nên tôi không nghĩ gì cả, cứ
nỗ lực làm việc của mình thật tốt.
Một cô gái thành phố sẽ bỡ
ngỡ khi làm quen với nhà nông
nhưng áp lực lớn hơn theo tôi còn
nằm ở vấn đề khác?
Tôi nghĩ, đối với phóng viên hay
dẫn chương trình thì cái khó khăn nhất
vẫn là tầm nhìn. Tuổi 30 tôi vẫn thấy
mình loay hoay với những hướng đi
trong lĩnh vực nông nghiệp thì phải. Tôi
đang cố gắng định hình cho mình một
con đường đi rõ nét hơn, công việc tôi
đang theo đuổi hàng ngày này đang
hướng tới mục tiêu nào? Đó có phải là
góp phần thay đổi tư duy người nông
dân?; Một ngành chăn nuôi không còn
manh mún, nhỏ lẻ; làm sao để nông
nghiệp hội nhập hay ứng dụng công
nghệ 4.0 vào nông nghiệp... Tôi cho đó
là việc khó nhất rồi sau đó mới là
những câu chuyện chi tiết trong nghề.
Được biết, Minh Thư v a có
chuyến đi học về nông nghiệp và
tác nghiệp tại Ba Lan, bạn có
thể chia s đôi chút về hành
trình này?
Tôi khá ngỡ ngàng khi được biết
đây là quốc gia có nền nông nghiệp
phát triển mạnh ở châu Âu với các
ngành hàng chủ lực như là trái cây,
chăn nuôi gia cầm, lợn… Ấn tượng
nhất có lẽ là được tham quan một công
ty xuất khẩu táo của Ba Lan. Ở đây, tất
cả đều được thực hiện bằng máy móc,
từ phân loại kích cỡ trái táo, mầu
sắc, độ chín… Đặc biệt là nhờ hệ
thống bảo quản hiện đại mà táo ở đây
có thể bảo quản được một năm trời,
đến khi xuất khẩu vẫn giữ được độ
tươi ngon, thậm chí còn giữ nguyên
được cả cuống và lá.
Tôi hiểu nông nghiệp đất nước ta
còn quá nhiều khó khăn, nhưng tôi vẫn
có một niềm tin rằng, trong tương lai
không quá xa, nông sản Việt Nam
chúng ta sẽ giải quyết được bài toán
bảo quản và chế biến giống nước
bạn. Khi đó, chắc hẳn là nông sản của
chúng ta có thể xuất khẩu mạnh hơn,
mở rộng thị trường nhiều hơn nữa.
Cảm ơn Minh Thư!
THAO GIANG
(Thực hiện)
Tác nghiệp tại vùng cao
Cùng ekip CT
Chào buổi sáng