38
VTV
Văn hóa
Giải trí
Trọn một đời với tiếng tơ
NSND Xuân Hoạch là một trong
số ít nghệ sĩ Việt Nam được tổ chức
World Masters - Những bậc thầy thế giới
(WMOC) công nhận là nghệ nhân thế
giới. Gặp ông, ngắm nhìn bộ sưu tập đàn
do chính tay ông làm và nghe ông nói
“trên trời dưới biển” về mọi loại đàn mới
biết tình yêu ông dành cho các nhạc cụ
bất tận đến nhường nào. Chứng kiến nỗ
lực của ông trong việc giữ gìn và phát huy
giá trị âm nhạc truyền thống Việt Nam
mới hiểu tại sao ông lại được trao tặng
danh hiệu vinh dự NSND.
Xuân Hoạch gắn bó với cây đàn dân
tộc và những làn điệu truyền thống từ
khi còn bé. Khi 6 tuổi, ông đã là thành
viên đội văn hóa làng, cùng các anh chị
lớn hơn khi ca hát, lúc đệm đàn biểu diễn
khắp trên xóm cùng thôn ở cái nôi của
chiếu chèo đất Bắc - Thái Bình quê ông.
Niềm say mê âm nhạc đã sớm chiếm
giữ cả trái tim và lí trí của cậu bé này.
Năm 1966, chàng thanh niên 16 tuổi
Xuân Hoạch đã trúng tuyển vào Khoa
Nhạc cụ dân tộc truyền thống, Trường
Âm nhạc Việt Nam (nay là Học viện
Âm nhạc Quốc gia Việt Nam). Ngay từ
những buổi đầu quan trọng, thời điểm
“nhóm lửa” với âm nhạc thì Xuân Hoạch
được theo học lớp đàn nguyệt do NSND
Xuân Khải chỉ dạy. Một bậc thầy của đàn
nguyệt chỉ dạy cho một người có duyên
nghiệp với đàn dân tộc thì thử hỏi còn gì
hơn thế…
NSND Xuân Hoạch
Tìm người
giữ hộ tiếng tơ
“Trong như tiếng hạc bay
qua/ Đục như tiếng suối mới sa
nửa vời”. Tiếng đục trầm này là
âm thanh phát ra từ dây đàn
kết bằng sợi tơ tự nhiên của
cây đàn đáy, là tiếng đàn gần
như nguyên bản của chaông mà
dường như chỉ còn NSND Xuân
Hoạch là giữ lại được…