Background Image
Previous Page  23 / 92 Next Page
Information
Show Menu
Previous Page 23 / 92 Next Page
Page Background

Truyền hình

-

23

Việt Nam chưa có ngành công nghiệp

điện ảnh. Đó mới là bản chất của

vấn đề.

Nhưng bây giờ khán giả tới rạp

cũng nhiều đấy chứ…

- Nhiều là bao nhiêu? Đông nhất là

bộ phim

Để mai tính 2

với doanh thu 100

tỉ, mấy phim được như thế, còn lại trung

bình là từ 30 - 40 tỉ, phim không thành

công thì chỉ thu được từ 5 - 10 tỉ. Với tổng

doanh thu như vậy thì nhà sản xuất chỉ

thu lại được 40%. Một bộ phim chiếu rạp

của chúng ta vòng đời chỉ 3 tuần, nếu

phát hành ở nước ngoài thì chỉ chiếu

miễn phí. Kì vọng doanh thu ở thị trường

ngoài Việt Nam là không có. Ở Việt

Nam có 74 cụm rạp, trong đó chỉ có 10

cụm rạp là đông khách, như vậy thì làm

sao có đủ doanh thu để đầu tư được? So

với phim của Mỹ thì xa vời lắm vì phim

Mỹ chiếu trên toàn cầu, cả thế giới đều

xem. Chỉ tính phim Hàn Quốc thôi cũng

quá tầm với của chúng ta rồi. Hay Thái

Lan chẳng hạn, tổng số người xem trung

bình của một bộ phim gấp 10 lần một bộ

phim của Việt Nam, mặc dù dân số của

Thái Lan thấp hơn mình rất nhiều. Có

doanh thu thì mới có tiền để đầu tư,

không phải phim nào cũng thắng nhưng

về mặt bằng chung là phải có người đi

xem. Một bộ phim đông khách ở Việt

Nam cũng chỉ khoảng từ 200 - 300

ngàn người xem, mức giá cao nhất chỉ là

80 ngàn thì làm sao có bộ phim điện ảnh

đúng nghĩa? Bởi thế nên phim của mình

mới bị gọi vui là phim truyền hình chiếu

trên màn ảnh rộng thôi.

Tại sao không đặt vấn đề ngược lại?

Hãy cứ làm phim thật hay đi rồi anh sẽ có

khán giả, có tiền để tái sản xuất. Nếu nhà

sản xuất cũng chỉ tính ăn đong theo từng

bộ phim mà không tính đường dài thì

chẳng biết đến bao giờ chúng ta mới có

một nền công nghiệp điện ảnh...

- Phải nhìn nhận thực tế này, dù phim

có hay đi nữa thì khối lượng rạp cũng chỉ

có như vậy thôi, phim nào hot lắm thì

cũng chỉ nửa tiếng một suất. Vì vậy đừng

kì vọng những điều gì thiếu thực tế ngoài

thực tế các cụm rạp của chúng ta rất ít

và số lượng người xem cũng rất ít.

Doanh thu chủ yếu của một bộ phim điện

ảnh Việt có tới 70 - 80% ở TP.HCM, số

còn lại phân bố trên cả nước, Hà Nội chỉ

chiếm 15%.

Trong điều kiện kinh tế khó khăn

như thế, anh kì vọng điều gì khi đầu tư sản

xuất phim?

- Chúng tôi luôn cố gắng tính toán tất

cả các phương án để làm một bộ phim

chất lượng tốt nhất có thể. Leo Media có

đầy đủ máy móc và nhân sự chủ chốt

không cần phải thuê mướn bên ngoài

nên chúng tôi có thể chủ động trong quá

trình làm phim.

Vừa là nhà sản xuất, tác giả kịch bản

lại vừa đạo diễn và cả diễn viên nữa, vậy

bài toán kinh tế có ảnh hưởng tới “máu”

nghệ sĩ trong anh và ngược lại không?

- Khi mình vừa làm đạo diễn vừa làm

nhà sản xuất thì chi phí sẽ tăng lên, vì lúc

đó mình sẽ không còn tỉnh táo như bình

thường nữa. Có đạo diễn nào không

muốn phim được đầu tư hơn về thời gian,

thiết bị và diễn viên? Việc này cũng xảy

ra với một số bộ phim gần đây của tôi,

đặc biệt là

Cầu vồng không sắc

. Nhưng

có lẽ dần dần tôi cũng sẽ biết cân

bằng lại.

ĐD Nguyễn

Quang Tuyến

vinh dự nhận giải

cho bộ phim

truyền hình ăn

khách "Dấu chân

du mục"

Đạo diễn Nguyễn Quang Tuyến trong phim Cõi mộng

Sau bộ phim điện ảnh đầu tay Cầu

vồng không sắc, kinh nghiệm để sản xuất một

bộ phim thu hút khán giả của anh là gì?

- Khi làm phim

Cầu vồng không sắc

,

tôi nhận thấy đa số các phim Việt Nam

theo hai trường phái nhất định, phim hài

hoặc phim hành động, rất ít phim tâm lí

xã hội. Với

Cầu vồng không sắc

, tôi là một

trong những người tiên phong trong việc

chọn thể loại phim tâm lí xã hội, đi sâu

vào cảm xúc của con người. Vì tôi thấy,

bây giờ con người càng ngày càng vô

cảm với mọi thứ xung quanh. Nhân sinh

quan của khán giả rất đa dạng, mình

không thể lường trước được nhưng quan

trọng nhất là mình nhận ra rằng, không

bị sai lầm trong cách lựa chọn thể loại.

Rất nhiều suất chiếu được triển khai và

tình trạng hết vé xảy ra trong vòng 2

tuần. Khán giả phản hồi rất tích cực. Tôi

tự hào vì

Cầu vồng không sắc

tạo được

làn sóng nhận xét phim trên facebook,

có những bài nhận xét rất dài, phân tích

cái hay và cái dở của phim. Tôi rất tự hào

vì bộ phim ít nhiều khiến người xem suy

nghĩ chứ không trôi tuột đi sau khi bước

ra khỏi rạp.

Bộ phim điện ảnh tiếp theo của anh

sẽ tập trung vào đề tài gì?

- Là một bộ phim hài hình sự về đề tài

showbiz. Đằng sau sự hào nhoáng của

showbiz còn tồn tại những thứ rất đẹp và

cả những thứ không đẹp. Có những thứ

khán giả tưởng đẹp nhưng lại không đẹp

và ngược lại.

Xin cảm ơn anh về cuộc trò chuyện!

Thu Trang

(Thực hiện)