67
Dù thời gian đóng phim
Vực
thẳm vô hình
đã lâu nhưng khi gặp lại
đoàn phim tại buổi họp báo, mọi người
có vẻ rất thân thiết. Chị còn nhớ kỉ
niệm nào với bạn diễn?
Ngoài diễn viên Đức Nhã sau bộ
phim này đã tạm ngưng hoạt động nghệ
thuật để lo công việc kinh doanh, các anh
chị diễn viên còn lại thường gặp nhau
trong những bộ phim truyền hình khác.
Chính vì thế, chúng tôi rất “quen mặt”
nên có dịp gặp là vui mừng hớn hở.
Trong
Vực thẳm vô hình
, tôi và Đức
Nhã có rất nhiều kỉ niệm vì chúng tôi
đóng vai vợ chồng. Ngày đầu tiên gặp
nhau ở phim trường, cả hai đã phải đóng
cảnh rất khó là tôi bị hư thai, anh ấy bế
tôi chạy ra khỏi nhà. Khi đạo cụ là túi
máu và máy quay đều sẵn sàng, anh Nhã
chạy bay vào phòng, diễn xuất nhập tâm
nên bế bổng tôi lên. Ai ngờ anh ngã cắm
đầu xuống đất vì không lường trước
được cân nặng của tôi. Cả đoàn phim
đang căng thẳng đều phải phì cười. Sau
đó một tuần, khi quay cảnh đám cưới,
kịch bản là chú rể bế cô dâu vào xe ô tô
mui trần. Thế nhưng trước cảnh quay,
anh Đức Nhã đã nghiêm túc “thương
lượng” với tôi: “Anh năn nỉ em đó, lát
nữa em tự chui vào xe nha!”. Nhìn mặt
anh rất căng thẳng nên tôi nén cười và
đồng ý ngay.
Ngoài diễn xuất, chị còn có khả
năng biên kịch và tổ chức sản xuất. Xu
hướng tự sản xuất các chương trình
đang được nhiều nghệ sĩ trẻ ưa thích
nhưng đồng thời cũng là cuộc chơi
không hề đơn giản?
Ban đầu tôi chỉ định làm các clip
ngắn trên Facebook nhưng khi tính toán
lại thì muốn đi đường xa hơn, nhất là từ
khi tôi gặp các bạn diễn viên trẻ nhiều
tâm huyết như: Lý Bình, Huỳnh Thi,
Tâm Thanh, Kim Hải, Quỳnh Laze…
thì tôi càng quyết tâm hơn. Khó khăn
lớn nhất của chúng tôi là chi phí đầu tư.
Tính tới giờ phút này, chi phí cho dự án
của tôi đã vượt quá xa con số dự tính
ban đầu nên tôi phải làm việc gấp đôi,
gấp ba để có tiền duy trì dự án. Kế đến
là khó khăn về quản lí nhân sự. Với vai
trò sản xuất, tôi phải lo nguồn thu/chi và
tập hợp các bạn trẻ cùng chí hướng làm
việc theo nguyên tắc chung.
Những khó khăn đó có làm chị
nản chí không?
Có thể trong thời gian đầu còn nhiều
va vấp, sản phẩm chưa được chỉn chu do
nhiều yếu tố khách quan nhưng chúng
tôi luôn cố gắng làm tốt nhất trong khả
năng của mình. Khi tiến hành dự án
này tôi luôn đặt lợi ích tinh thần trước
hết. Những người quen tôi đều biết,
trong tám - chín năm làm nghệ thuật, tôi
thường dùng tiền riêng của mình để làm
phim ngắn hoặc đóng góp vào những dự
án phim ngắn của các bạn yêu điện ảnh.
Đơn giản chỉ vì tôi thích.
Trong tương lai, chị có dự định
chuyển hướng làm đạo diễn?
Tôi nghĩ mình thích hợp với công
việc sản xuất hơn. Thế nhưng, tôi luôn
chuẩn bị tâm lí sẽ thay đổi công việc
nên đang học hỏi dần dần từ những điều
nhỏ nhất.
Cám ơn chị!
Phương Phương
(Thực hiện)
My Trần trên sân khấu kịch