57
Tôi nghĩ, các bạn được tuyển chọn
đều ít nhiều có tố chất diễn xuất, nếu
bạn nào đam mê, chăm chỉ học tập,
quyết tâm theo đuổi thì sẽ có thành
công. Xưa nay, đã có nhiều diễn viên
trưởng thành từ lớp đào tạo của VFC,
đó là “bằng chứng” quan trọng để chúng
ta có thể tiếp tục hi vọng. Tôi vẫn nói với
các bạn ấy: “năng khiếu có thể ít nhiều,
nhưng tôi đánh giá cao ý chí học tập, sự
rèn luyện, học hỏi, đó là con đường bền
vững nhất”.
Trong một chương trình truyền
hình, chị và nghệ sĩ Đỗ Kỷ đã hóa
thân vào cặp đôi Lưu Quang Vũ -
Xuân Quỳnh và để lại nhiều cảm xúc
cho khán giả. Không hiểu sao khi
xem, tôi có cảm giác chuyện tình đó
phần nào gần gũi với chuyện tình của
anh chị?
Không hẳn là được gần gũi đâu.
Chuyện tình của Lưu Quang Vũ - Xuân
Quỳnh là một bản tình ca đẹp, một tình
yêu đẹp mà chúng tôi muốn hướng tới.
Tình yêu đó có thơ, hoa, trăng và muôn
vàn những cảm xúc lãng mạn, tốt đẹp.
Tôi thực sự ngưỡng mộ, khâm phục họ
và hi vọng ngày nào đó lại xuất hiện
một chuyện tình yêu như thế trong đời
sống nghệ thuật Việt Nam. Tôi và
chồng tôi - anh Đỗ Kỷ, đã sống bên
nhau hơn 40 năm và cũng luôn nhắc
nhở nhau về sự nhẫn nhịn và nếp nhà
gia giáo, coi trọng giá trị gia đình.
Chúng tôi vẫn nói với nhau, sống bên
nhau ngày nào thì biết ngày đó, mỗi
ngày sống bên nhau vô cùng đáng quý,
vẫn phải trân trọng và vun đắp nó để
cho có ngày mai. Nếu chủ quan, bằng
lòng thì dễ bỏ lơi, không chăm sóc nó.
Mỗi dịp kỉ niệm ngày cưới, đôi khi
chúng tôi vẫn nói vui: “Lại thêm được
một năm nữa rồi đấy, may thế chứ”.
Đến tuổi này, khi mọi thứ đã đủ
đầy, anh chị phải có sự bình yên nhất
định rồi chứ?
Tất nhiên, giờ chúng tôi không còn lo
cho bản thân nhiều nữa mà lo cho con
cái. Hai con của tôi kết hôn lúc còn trẻ
tuổi, cũng có lúc có đứa sai lầm, cái tôi
mỗi đứa đều cao, bố mẹ đứng giữa giúp
hòa giải, là chỗ dựa về tinh thần cho
chúng nó. Con dâu tôi vẫn hay chia sẻ
nhiều điều với tôi, con yêu thương tôi
thực sự chứ không phải là hình thức, là
lấy lòng. Quan trọng, mình cứ sống chân
thành, yêu thương thì tự khắc con cái sẽ
nhìn vào để sống tốt, tôi nghĩ vậy.
Có bao giờ trong gia đình,
những lời góp ý của con trai, con dâu
lại tác động làm chị phải thay đổi suy
nghĩ không?
Thỉnh thoảng tôi cứ nhắc đi nhắc lại
một chuyện gì đó, con lại bảo mẹ nói
nhiều, tôi cũng phải thôi luôn. Hay con
góp ý tôi về một ứng xử, một lời nói nó
cho rằng mình coi thường nó thì tôi cũng
phải trao đổi, nói chuyện thẳng thắn
cùng nhau. Gia đình, người thân là cuộc
sống của mình, do mình tạo ra, mình
phải biết nhẫn nhịn, hi sinh. Đó là điều
tôi suy
nghĩ và muốn hướng tới.
NSND Lan Hương vẫn là hình
tượng nghệ sĩ đẹp cả về vẻ bề ngoài,
cuộc sống đời thường lẫn trên sân
khấu, phim ảnh. Dường như tuổi tác,
nghỉ hưu còn khiến chị bận rộn hơn
và cũng rạng ngời hơn?
Nếu không đi đóng phim thì thi
thoảng tôi tham gia sự kiện, đi dạy…
Chiều về là có cháu chí chóe, chăm sóc
chúng nó. Rảnh rỗi, tôi cũng tập thể dục
nhưng không đều. Tôi vẫn được mời
đến Nhà hát Kịch để tập vở, đi diễn. Sân
khấu là máu thịt, có cơ hội là tôi bỏ hết
mọi thứ để quay lại. Tôi tham gia quảng
cáo, sự kiện cũng có chọn lọc, hầu hết
đó là chương trình của người thân,
người quen nhờ giúp đỡ. Tôi làm vì nể,
và mong họ làm ăn tốt hơn, chứ ngày
xưa nói đến quảng cáo là tôi chạy mất.
Tất nhiên, đó vẫn là công việc, cũng
mang lại chút thu nhập. Cuộc sống của
tôi vẫn vô cùng bận rộn và tôi thấy vui vẻ
với điều đó.
Cảm ơn NSND Lan Hương!
HIỀN NGUYÊN
(Thực hiện)