83
vào trong bức ảnh để khi nhìn lại, nhân
vật sẽ cảm thấy thú vị. Bức ảnh đó sẽ
như một lưu bút bằng hình ảnh và khi
nhìn lại sẽ thấy một quãng kí ức của họ.
Anh có học qua trường lớp hay
tự mày mò phát triển tay máy?
- Trước đây, tôi tự học trên mạng,
chính vì thế, sự tiến bộ của mình chậm.
Sau này, tôi tham gia vào các nhóm bạn
bè có cùng đam mê ảnh và được chia
sẻ nhiều kinh nghiệm. Máy ảnh tốt, ai
cũng có điều kiện mua được, bạn có thể
học hỏi để có một khuôn hình đẹp, chọn
được ánh sáng tốt nhưng điểm khác
biệt là cảm nhận, là bắt được thần thái
của đối tượng. Bạn chỉ cần tinh tế một
chút thôi sẽ tạo nên sự khác biệt, mặc
dù cùng chụp trong một bối cảnh. Trong
ảnh, khoảnh khắc là quan trọng hơn nên
tôi luôn luôn luyện cách nhìn để nắm
bắt khoảnh khắc. Đó là sự nhạy cảm của
người chụp ảnh.
Thú vui nào cũng tốn tiền. Anh
thì sao?
- Trước đây, tôi luôn hỏi người khác
là anh chụp bằng máy gì, sử dụng ống
kính loại nào để xem họ lên ảnh thế nào
cho đẹp. Có một thời gian tôi cũng chạy
đua, nếu như không mua được ống kính
đó thì cảm thấy bứt rứt lắm và tìm mọi
cách tiết kiệm tiền để mua. Khi hiểu
hơn về nhiếp ảnh, tôi không chạy đua
như thế nữa. Tất nhiên thiết bị là quan
trọng, thiết bị càng tốt sẽ có nhiều chức
năng giúp cho mình thể hiện sự sáng
tạo nhưng không phải cứ thiết bị đẹp là
ra một tác phẩm hay. Hiểu nguyên lí ấy
nên tôi tận dụng khả năng của những
thiết bị mình đã có để cho ra bức ảnh
đẹp nhất. Từ việc đẹp nhất, tôi tiến đến
việc bức ảnh phải có hồn nhất. Tôi thích
một bức ảnh khi người ta nhìn vào sẽ
lấy được cảm xúc của người xem.
Theo anh, thế nào là một bức
ảnh đẹp? Nhiếp ảnh có chiếm nhiều
thời gian trong cuộc sống của anh?
- Một bức ảnh đẹp tùy theo cảm
nhận của mỗi người. Trong triển lãm
của nhiếp ảnh gia Nguyễn Hữu Bảo, ông
có những bức ảnh chụp dưới mưa nhòe
nước. Nếu như bình thường, người ta sẽ
bảo ảnh không nét và bỏ đi nhưng dưới
con mắt của ông, những bức ảnh ấy vẫn
tạo ra một nét đẹp riêng. Ảnh là đứa con
tinh thần của người chụp, đẹp hay không
đẹp ở trong con mắt của họ. Người chụp
cảm nhận thế nào, muốn thể hiện ra sao
thì họ sẽ thể hiện nó và chuyển tải thông
điệp của mình đến công chúng.
Khi nhiếp ảnh đã là đam mê và thói
quen, nó sẽ trở thành phản xạ và không
còn chi phối cuộc sống của họ. Mọi việc
vì thế luôn diễn ra nhẹ nhàng và hoàn
toàn tự nhiên.
Những dự định của anh với các
tác phẩm ảnh của mình? Liệu khán
giả có cơ hội xem triển lãm ảnh của
BTV Việt Hải trong tương lai?
- Trong tháng 9 này, nhóm bạn chơi
ảnh của chúng tôi sẽ tổ chức một triển
lãm, trong đó tôi cũng tham gia trưng bày
một tác phẩm. Bức ảnh đó được chụp
một cách rất tình cờ trong Hội thi liên
hoan Múa toàn quốc. Bức ảnh ấy không
quá nắn nót nhưng nó thể hiện được động
tác và thần thái của diễn viên múa. Bức
ảnh khá đẹp và ưng ý, khi tôi đưa lên
Facebook, bạn bè tôi đều thích.
Tôi hi vọng có dịp đi Trường Sa, có
cơ hội ghi lại những hình ảnh đẹp về đời
lính, về sự hi sinh thầm lặng của họ. Có
rất nhiều sự hi sinh của người lính mà
không phải ai cũng được thấy. Chẳng hạn
như Thiếu tá Vũ Quang Tiệp khi mới ra
đảo Nam Yết đã trồng từng cây dừa và
sau này biến Nam Yết thành xứ dừa giữa
Trường Sa. Tôi rất thích kể lại bằng hình
ảnh những câu chuyện như thế.
Cảm ơn Việt Hải!
Lê Hoa
(Thực hiện)
Ảnh:
Nhân vật cung cấp
Các tác phẩm nhiếp ảnh của BTV Việt Hải