Previous Page  42 / 64 Next Page
Information
Show Menu
Previous Page 42 / 64 Next Page
Page Background

43

PAY TV

biệt của khô tra phồng cũng ở chỗ

đó. Cắn một chút với miếng cơm

nguội gạo thơm dẻo, miếng cơm

như ngọt hơn hẳn. Vị ngon thấm

tận chân răng.

Khô tra phồng là món ăn giản

dị nhưng không dành cho người xô

bồ vội vã. Miếng khô không chấp

nhận lửa to nước sôi đùng đùng vì

các lớp cá sẽ không kịp ngấm nở,

lớp da không kịp phồng. Phải thảnh

thơi ngồi chờ nó nở ra từ từ, lớp mỡ

dưới da mới hiện hình. Rồi lại phải

chờ để chảo khô hẳn mới rót dầu

vô, chứ không da cá dễ bị cháy.

Khi ăn cũng phải từ tốn cắn chút

xíu thôi và nhai chầm chậm với

cơm, mà cơm thì nên nguội nguội

nhưng phải là gạo ngon dẻo. Thêm

tô canh rau tập tàng nấu suông

hoặc chút ít con tôm cho ngọt, để

thỉnh thoảng tráng qua cái miệng

cho bớt mặn. Cứ vậy mà làm tơi tới,

chừng ngó qua xoong cơm đã hết

tự bao giờ.

Là thứ đặc sản chính hiệu không

đâu có của riêng miền Tây, ai đã ăn

được một lần sẽ ghiền nặng, nhưng

khô lăn phồng dường như chưa

bao giờ được dọn lên bàn tiệc đãi

khách phương xa. Để tỏ lòng nồng

nhiệt, chủ nhà thường kéo khách

ra nhà hàng, nhà hàng sẽ phô bày

kho vật thực giàu có qua những

con tôm càng xanh to bằng cổ tay,

ăn xong muốn ngán hết các món

khác do quá giàu đạm và “gợi cao

huyết áp”, hoặc nồi lẩu đầy ú ụ cá

chình, hay tôm, nghêu, mực, rẽ tôm

ra mới múc được nước. Ăn xong

đứng dậy hết nổi. Mời khách ăn bữa

nữa thì khách chậm chạp lắc đầu

vì còn mải tính đi mua thuốc gút ở

đâu uống cho mau công hiệu.

Ở TP HCM bây

giờ khôcá traphồng

kiếm

cũng

dễ

lắm. Từ khô phồng

thương hiệu Bà giáo

Khỏe Châu Đốc An

Giang đã trải qua

bốn đời, càng ngày

càng thịnh vượng

và sự cẩn thận chu

đáo thì không thay

đổi. Tới thương hiệu

Minh Đức “bước

vào dạ dày người ta” với cá cơm

sấy mà hễ người mua xà tới là được

nhận câu hỏi bất di bất dịch: “Gởi

đi nước ngoài hay ăn liền?”, nay

cũng bán khô phồng gồm hai loại:

khô tra phồng (thường) và khô tra

Biển Hồ. Hay gọn hơn là bạn tới

ngay chợ hoa Hồ Thị Kỷ trên đường

Lý Thái Tổ (ngộ heng, chợ hoa đầu

mối mà lại bán khô cá, nghe cái tên

đã thấy mùi nực nồng chả có chi

liên quan với hoa cả). Đây là nơi

mà những người ưa khô ưa mắm

dứt khoát phải biết, vì nó thường

xuyên bán những đặc sản xuất xứ

từ Campuchia như khô phồng Biển

Hồ, củ ngải bún

và trái trúc chỉ

dùng lấy vỏ để

nấu lẩu mắm.

Những ngày

sau Tết, khi

đã ngán các

món núc ních

đạm theo lối

“cổ

truyền”,

tôi nhất quyết

“khiêng”

một

con khô phồng

Biển Hồ về cho những bữa cơm

nóng đầu năm, với tô canh rau

hái vườn nhà, vừa ngon, vừa

lành, vừa khỏe bụng, cầu cho

năm mới cứ vậy mà ngon lành

mạnh khỏe.

Hoàng Xuân

Khô phồng, nó giản dị quá đi, ăn

cho hết vị, cho thiệt trúng bài,

thiệt ngon miệng, cũng không ai

mang khô phồng đi xối mỡ, chưng

với hải sâm hay tiềm yến huyết

thuốc bắc cả. Chỉ cần thiệt đơn

giản thôi, nên nó chỉ có nơi những

quán ăn cho dân địa phương, chỉ

làm khi có người hỏi, hoặc trong

bếp những bà nội trợ miền Tây

sành ăn và siêng làm.